PDA

View Full Version : Có cần phải sục rửa bình nóng lạnh?


thuyettam1990
21-06-2015, 08:34 PM
Bình nóng lạnh sử dụng lâu ngày có thể bị bám cặn gây tốn điện, và tăng khả năng gây rò rỉ nguy hiểm cho người dùngHiện tượng nước trong bình nóng lạnh lâu nóng hoặc độ kém nóng có thể do bình lâu ngày chưa sục vệ sinh canxi. Hỏi: Nhà tôi sử dụng bình nóng lạnh đã mấy năm nay nhưng chưa sục vệ sinh bình lần nào. Gần đây, khi bật công tắc điện nhưng rất lâu nước mới nóng. Xin Báo KH&ĐS hướng dẫn cách tự sục bình nóng lạnh? - Trần Văn Đoàn (Phú Thọ). http://binhnonglanhuytin.com/image/data/tin-tuc/co-can-phai-suc-binh-nong-lanh.jpg Ảnh minh họa. Hướng dẫn sử dụng bình nóng lạnh (http://www.thegioibinhnonglanh.com/cTintuc/Huong-dan-su-dung-may-nuoc-nong/Huong-dan-su-dung-Binh-nong-lanh/0/Huong-dan-su-dung-Binh-nuoc-nong.aspx) Hiện tượng nước trong bình nóng lạnh lâu nóng hoặc độ kém nóng có thể do bình lâu ngày chưa sục vệ sinh canxi. Để khắc phục tình trạng này, cần sục vệ sinh ngay bình để tránh tình trạng nước bị kém chất lượng và tốn điện. Vì thế, tùy vào chất lượng nước của mỗi địa phương có độ phèn, cặn canxi... mỗi năm các gia đình nên sục bình nóng lạnh 1 - 2 lần theo định kỳ. Để sục bình, tốt nhất nên thuê thợ nhằm đảm bảo an toàn, kỹ thuật cũng như chất lượng, tránh rò rỉ, chập điện... Nếu không có điều kiện, bạn có thể sục bằng cách sau đây: Đầu tiên ngắt điện nguồn từ attomát để đảm bảo an toàn. Sau đó mở bình ra, bạn sẽ thấy có sợi đốt và lọc nước. Nếu bẩn, bộ lọc này sẽ bám đầy canxi trắng khiến nước khó thông.Bạn có thể thay bộ lọc bằng bộ lọc mới với giá từ 150.000 - 250.000đ tùy vào loại bình 15 hay 30 lít. Nếu không thay, bạn cần gỡ ra và đánh sạch canxi bám vào bộ lọc đó. Đồng thời, cần vệ sinh hút cặn bám xung quanh, dưới đáy bình và các van nước vào ra. Sau cùng đóng bình lại khít như cũ tránh rò điện, rò nước. Một mẹo vặt để làm sạch vết cặn canxi mảng bám là ngâm bộ lọc vào dung dịch nước ngô.

toanbui110
21-06-2015, 09:39 PM
"Hà Nội đang bị rối loạn hành vi ngôn ngữ trầm trọng"
Hà Nội “tuyên chiến” với nạn nói tục. Hà Nội cũng đang lấy ý kiến xây dựng hệ thống quy tắc xử sự... tuổi xanh xin giới thiệu ý kiến của Nhà nhiếp ảnh
Quang Phùng.

Tôi sinh ra ở Hà Đông, nhưng từ năm lên một tuổi đã được đưa ra sống tại Hà Nội. Tôi gắn bó với Hà Nội từ những ngày đó, đến tận hiện thời đã gần một thế kỷ.

Tôi đã đi khắp các phố, ngõ ngách, có khi ngồi hàng giờ để thực hiện một bộ ảnh về văn hóa ứng xử của những người sống ở Hà
Nội bây giờ.

http://imagizer.imageshack.us/v2/626x351q90/673/DyUQCO.jpg

Tôi thấy gửi hàng đi Hà Nội giá rẻ (http://vanchuyenhanghoavn.vn/van-chuyen-hang-hoa-ra-ha-noi-gia-re.html) đang bị rối loạn hành vi tiếng nói trầm trọng, nhất là từ năm 1975 đến nay. Tôi hay la cà ở các trường học, thấy học sinh bây chừ văng tục bất cứ đâu. Có vài từ ngữ luôn thường trực trong các câu nói của các bạn trẻ hiện thời là Đ., Đ.M....

Không chỉ nói bậy, chửi tục, cung cách ứng xử của nhiều người đang sống ở Hà Nội giờ cũng khác người Hà Nội xưa nhiều lắm. Ngày xưa mẹ tôi rất cặn kẽ lời ăn ngôn ngữ.

Bà dạy chúng tôi từ việc đi nhẹ, nói khẽ đến việc nói phải tròn vành, rõ nghĩa, dễ hiểu. Hoặc gặp người quen phải chào hỏi lễ phép, gặp người khuyết tật, người già, đàn bà dắt trẻ nhỏ phải biết nhường đường.

Mẹ tôi cũng là người làm gương, chúng tôi học được những điều ấy từ nhỏ, rồi theo tôi suốt thế cuộc, đến tận giờ. hồ hết gia đình ở Hà Nội xưa đều rất nề nếp và dạy dỗ con cái chỉn chu như vậy. Những chuyện dạy dỗ, răn đe con cái cũng rất kín đáo, nhẹ nhàng.

do vậy, tính cách tiêu biểu của người Hà Nội thời đó là sự dường, khiêm tốn, không bao giờ đao to búa lớn, cũng không vờ vịt ta đây.

Nếu mình có chịu thua thiệt một tí thì cũng chấp thuận. Nếu có lỡ lời một câu với ai đó thì dù xin lỗi họ rồi mình cũng hối hận mãi. Những năm tổ quốc còn chiến tranh hay khó khăn thời bao cấp, tôi không thấy đứa ở Hà Nội nói tục, chửi bậy.

Chỉ từ những năm kinh tế khá lên... thì nói tục, chửi bậy cũng nhiều hơn. Nền văn minh lúa nước ở đồng bằng sông Hồng đã tồn tại hàng trăm, hàng nghìn năm cũng bị phá vỡ.

Một duyên cớ khác cũng vì người Hà Nội gốc còn rất ít trong số 7 triệu dân ở Hà Nội hiện giờ. Vì năm 1954, dòng người từ Hà Nội thiên di vào Nam.

Sau năm 1975, những người Sài Gòn ra nước ngoài (trong đó có những người từ Hà Nội vào trước đó) nên chúng ta sẽ gặp ở Paris, London, New York, Tokyo... những người Hà Nội gốc, với cách cư xử và nhân tài làm dân bản xứ phải kính nể.

Ở Hà Nội đang có hàng triệu người nhập cư, họ đa số là những người bị mất ruộng đất, phải đến Hà Nội tìm kế mưu sinh.

Họ phải ăn ngủ thiếu thốn, làm việc cực nhọc. Khi họ đã quá mải miết cho công cuộc mưu sinh thì sao còn thời kì và tâm tưởng nghĩ đến những cách xử sự cho mẫu mực được nữa?

Hiện các trường ĐH của nước ta chưa có khoa khoa học ứng xử, trong khi ở nước ngoài rất nhiều nước có khoa này để mọi người biết cách cư xử hạp khi giao thiệp. Nói tục, chửi bậy ở Hà Nội là miêu tả của sự khủng hoảng văn hóa, rối loạn giá trị đạo đức...

Khi người ta bị áp lực quá mức, luôn bực bõ trong người, không biết chia sẻ cùng ai thì việc văng tục, chửi bậy sẽ không
có nghĩa lý gì.

ngôn ngữ không đổi thay, nhưng chúng ta thay đổi quá nhiều về cách dùng tiếng nói. Ngày xưa, chúng tôi được dạy rằng đi học để biết, học để làm, để chung sống, để tồn tại.

Nhưng hiện, cả từng lớp đang làm ngược lại là học để hơn người, học để làm giàu, học để có địa vị. Mà học để hơn người là điều rất hiểm nguy.